Trang chủ TRANG VIẾT TUỔI HỒNG

MÙA HÈ NĂM ẤY
08:48 | 14/07/2021

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thoắt cái, những cơn mưa giao mùa ào ạt xối xả đem cái mát lành tưới cho muôn loài. Tháng năm về với những cơn mưa rào thơm mùi hơi đất. Đi khắp phố phường, lang thang một mình trên con phố quen, ta bỗng thấy mơn man, nhẹ nhàng, dễ chịu đến lạ. Hoa loa kèn trắng muốt những đường đi, những con phố dài mưa vội... Tháng năm hệt như những cô nàng thiếu nữ mới lớn, tinh khiết, êm ru, nhiều suy tư và mơ mộng…

Tháng năm- thời điểm của sự pha lẫn ngọt ngào của nhẹ nhàng và mãnh liệt, mùa hè chưa sang mà mùa xuân cũng chưa đi hẳn. Tháng năm về, nắng đặc quánh trải từng ngóc ngách, nắng sóng sánh đổ dài trên những mái ngói trầm lặng màu thời gian…

Những trưa hè chói chang, bạn có bao giờ nhớ về mùa những ngày tháng ấy không? Cái ngày mà chúng ta đứng trước cây quạt máy mỗi vòng quay lại kêu lạch cạch, vén áo lên và ưỡn bụng lên hứng gió, xõa mớ tóc dài mới gội ra để tóc bay tứ tung, rồi hét oa oa vào quạt để nghe tiếng chính mình vọng lại. Bồi hồi về những buổi trưa hè ngả lưng trên chiếc chõng che để nội đưa vào giấc ngủ bằng câu hát ru sao mà thân thuộc “À á a ơi. Trưa hè bên chiếc võng đưa…”. Đó là những buổi chiều quê yên ả, khắc sâu vào kí ức tuổi thơ tôi mà dẫu sau này có lớn khôn, tôi cũng chẳng bao giờ có thể quên được. Và nếu không được sinh ra ở làng quê, có lẽ bạn sẽ ít được thưởng thức âm hưởng của thiên nhiên, khúc dương cầm của mùa hạ, nghe gió đồng thổi ào ào và lắng tai nghe tiếng dế “gáy”. Tiếng gió thổi vi vu. Mấy đứa trẻ trong làng rượt nhau trên cánh đồng xanh mơn mởn. Trên triền đê lộng gió, những cánh diều nương mình theo làn gió của những buổi chiều hè. Lũ trẻ còn tụ tập dưới bóng cây đầu làng để cùng nhau “chọi cỏ gà”. Nhắc đến làng quê, làm sao tôi có thể quên được cái mùi ngọt ngào của lúa xen lẫn với hương đồng cỏ nội. Hơn hết, khi hè về, nó còn mang đến cả mùi hương lạ kì. Đó là sự kết hợp tuyệt vời của mùi thơm ngát của những đóa sen hồng, mùi ngai ngái của đất khi những hạt mưa rào đầu tiên rơi xuống, mùi khói chiều từ trong các gian bếp nhỏ.

Rồi có những ngày ta trằn trọc không sao ngủ được, xung quanh yên lặng đến cô đơn, nhưng bạn sẽ nghe được tiếng chuyển mình của mẹ thiên nhiên, rồi thiếp đi lúc nào không hay biết. Và rồi cho đến khi thức giấc, nghe văng vẳng bên tai những tiếng ve đón chào ngày mới, những nhớ nhung bắt đầu vỡ òa đỏ rực cánh phượng, những giọt nắng kết thành cỗ xe thời gian kéo lùi tháng năm xưa quay lại, để cho ta phải bồi hồi xao xuyến không nguôi…

“Mùa hè năm ấy” chẳng phải là một mùa hè cụ thể nào. Nó là cụm từ tượng trưng cho những năm tháng trong trẻo, tinh khôi mà mỗi khi nhớ lại, ta sẽ tự chất vấn mình rằng làm thế nào để có thể thưởng thức viên kẹo ngọt ngào của tuổi thơ ấy lần thứ hai./.

                                                                                                                                                                                                                        LẠI THỊ HẢI LINH