Trang chủ TRANG VIẾT TUỔI HỒNG

GÁNH HÀNG RONG
08:42 | 19/11/2020

Cơn gió lạnh đầu mùa đang ùa về với bao nỗi  nhớ thương. Trên con phố cũ dẫn vào nơi ngõ nhỏ, đâu đó gợi lên cái buồn man mác, vị của sự hoài niệm, phải chăng vì cái se se ấy mà lòng người lại thổn thức đến vậy… Nơi lối vắng vang lên tiếng rao quen thuộc, nhẹ nhàng lắm mà ấm áp đến lạ…

Vào mỗi độ đông về, chẳng hiểu vì lí do gì mà lòng người lại xốn xang? Có lẽ vì cái lạnh, vì sóng, vì người hay là vì mây? Sống giữa một thành phố nhộn nhịp,hiện đại có đầy đủ máy sưởi, quần áo ấm nhưng sao tôi vẫn cảm thấy thật lạnh…dường như cái lạnh đó ở trong tim, lạnh trong tâm hồn. Đã bao lâu rồi bạn chưa nghe lại tiếng rao gần gũi của những cô, bà bán hàng rong cứ mỗi sáng đi qua giữa cái xô bồ của cuộc sống; đã bao lâu bạn chưa cảm nhận lại vị ấm áp ấy…? Rất lâu.. đúng, rất lâu chẳng còn tiếng rao ấy, chẳng còn thấy con người ấy, gánh hàng rong ruổi trên khắp con phố cũ.. Tất cả chỉ còn đọng lại trong ta một thứ dư vị ngọt ngào

Tôi vốn sinh ra ở một làng quê nông thôn, từ nhỏ đã thấy thật yêu những sự vật gần gũi quanh mình, yêu giếng nước, cây đa,yêu từng mớ rau của mẹ và yêu thương lắm gánh hàng rong của bà. Phải chăng vì vậy mà tôi lại cảm thấy xúc động mỗi lần nghe lại tiếng rao. Bà tôi đã mất cách đây vài năm nhưng hình ảnh người bà cần mẫn, tất bật mỗi sáng sớm với từng mớ rau vẫn luôn in đậm trong kí ức tôi. Trên đôi vai gầy, bà gánh cả một thời quá khứ thật đẹp, cả một bầu trời hiện tại và một biển xanh tương lai.  Nếu không có gánh rau ấy thì hẳn giờ đây tôi sẽ chẳng biết đến từng con chữ để rồi đặt ngòi bút viết nên những câu văn này.

Tôi yêu bà lắm, yêu cả chiếc gióng, cây đòn gánh của bà. Đi qua bao sương gió cuộc đời, bà vẫn hiện lên trong tôi với một vẻ đẹp giản dị, mộc mạc. Bà thật đẹp với mỗi buổi trưa về mồ hôi in đẫm đôi vai, với những chiều mưa bay gió bụi, đẹp nhất vì bà là bà tôi, là người tôi trân trọng, yêu thương nhất. Trải qua bao màu nắng hạ chiều rát con sông đầu làng, qua những ngày mưa rào đi ngang qua mái hiên nhỏ, qua những cơn gió lạnh đầu mùa, qua cả một cuộc đời, một tuổi thơ tôi…rồi để lại trong trái tim ấy những dư vị, hoài niệm thật đẹp về người bà kính yêu với gánh hàng rong đã nuôi sống cả gia đình. Dù đông hay hạ, nắng hay mưa, dù trời có giá rét bà tôi vẫn tần tảo sớm hôm, hình ảnh bà hiện lên trong trí tôi luôn gắn liền với cái đòn gánh cùng chiếc nón mê đã rách. Thật quen thuộc,  ấm áp lắm, cũng nhớ nhung thật nhiều…

Thế là năm nay mùa đông lại gõ cửa muôn nhà, gõ cửa nơi trái tim, tâm hồn con ngươi ta. Ta sẽ sống chậm lại một chút để cùng cảm nhận từng kỉ niệm đang về, cảm nhận hơi ấm áp từ những điều nhỏ nhất. Có lẽ từ những thứ nhỏ nhoi lại khiến lòng người hạnh phúc đến lạ.. Rảo bước trên con đường vắng, tôi đang thấy sự hạnh phúc ùa đến nơi trái tim, tiếng rao của bà bán ngô luộc đã động đến nơi tâm hồn tôi. Một giọng rao ngọt ngào, nhẹ nhàng lắm…thật quen thuộc, thật gợi cho ta nhiều dư vị về cái thời xưa cũ. Trên khuôn mặt hốc hác ấy vẫn ánh lên một nụ cười thật tươi, nó như những tia nắng vàng giòn nhất sưởi ấm con người ta trong một ngày đông giá lạnh. Trên đôi vai gầy ấy là gánh hàng theo bà ngược xuôi qua bao con phố vắng, để chợt dừng lại ở nơi lòng ta, để lại ở đây một thứ cảm xúc khó phai. Hình ảnh bà tôi lại ùa về trong kí ức để làm ta nhung nhớ…

Có lẽ gánh hàng rong đã giữ một vị trí quan trọng trong trái tim tôi, nó gắn bó với cả một tuổi thơ, một tương lại, đánh dấu cho sự trưởng thành hay cả khi vấp ngã. Nó gợi trong tôi một nỗi xúc động về người bà đã khuất, một người mà tôi hết mực yêu thương, trân trọng...

Qua rồi một kỉ niệm, nhớ lắm nhưng cũng yêu thật nhiều… Bao năm tháng qua đi, hình ảnh người gánh hàng đi bán rong với những tiếng rao thân thương sẽ mãi đi cùng tôi trên con đường dài phía trước. “Ai... mua rau... đi…”- một âm vang gần gũi, ngân mãi trong lòng tôi...

                                                                                                                                                                                                                                    NHẬT LINH

                                                                                                                                                                                                        Lớp 8A2, Trường THCS Nguyễn Đăng Đạo